Chưa đi chưa biết Đồ Sơn...

Thứ hai - 23/02/2009 13:10
Đồ Sơn về đêm

Đồ Sơn về đêm

T. là con nhà giàu biết đủ ngón ăn chơi. Ra Đồ Sơn vào một tối đẹp trời, T. dông thẳng xe hơi biển số trắng vào dãy nhà nghỉ ở ven bờ biển, nơi mà người Hải Phòng thường gọi là khu 295.

"Thế nào?", T. hách dịch gọi cậu thanh niên ngồi trước nhà nghỉ S. nằm ở cuối dãy. T. bảo nhà này chiều khách lắm, muốn chọn mười em lấy một cũng vui lòng. Cậu kia cười tít mắt: "Ông anh vào đi, đâu có đó".

Rồ ga tiến vào trong lúc một chiếc xe biển số xanh lùi ra, T. làu bàu: "Cẩn thận kẻo ăn phải đồ thừa thì khốn". Dãy nhà nghỉ hai mặt đường, phía trước là lối của người đi nghỉ mát, cổng sau là nơi ra vào của bọn T. và... của những người ngồi trong chiếc xe biển số xanh kia.

"Trưng hàng" chờ khách.

200.000 đồng một phòng qua đêm. Nhưng T. là loại tay chơi sành điệu, hắn đòi phòng đôi. 3-4 em thập thò ngoài cửa trong lúc T. "yêu sách". T. phá lên cười: "Thôi cám ơn các em, bọn anh hơi mệt". Hắn thì thầm khi cửa đã khép: "Ông biết không, đây là đồ thừa của mấy lão biển số xanh lúc trước, tôi điều em khác"...

Em mà T. duyệt có làn da trắng, tóc dài, hơi mập nhưng thân hình cân đối và giọng nói dễ nghe. Cuộc mây mưa của hắn bắt đầu bằng "màn chào hỏi" khiến cô gái làng chơi phải la làng. T. dẫu đi "xế hộp" thật, song có đôi bàn tay ráp và khô như một tờ giấy nhám và cô gái kia kêu than cũng là một lẽ đương nhiên thôi. Song cuối cùng thì những lời kêu than cũng dịu đi và một câu chuyện bắt đầu.

Cô gái tên Nga, 23 tuổi, quê Phú Thọ và được điều động từ một nhà hàng khác đến. Hoàn cảnh gia đình bình thường, lý lịch bản thân bình thường, Nga về Đồ Sơn làm "nghề" để kiếm tiền. Quy trình trở thành "nhân viên" cực kỳ gọn nhẹ: chút nhan sắc tối thiểu, tấm giấy chứng minh và sự tự nguyện. Một chủ nhà nghỉ nào đó sẽ tiếp nhận, nuôi ăn, không trả lương. Nga nói với T. khi trời đã gần sáng: "Không phải đứa nào cũng được như em đâu, chúng nó trông chán lắm, nói năng thì vụng về. Nhưng cũng vì thế mà em vất vả, có ngày em phải đi mười bốn lượt đấy, rã rời. Chỉ lên xuống cầu thang đã nhọc rồi, chưa nói đến việc đạp xe theo yêu cầu điều động".

Gái mại dâm đón khách ở khu vực bến Nghiêng.

Để tự mình tìm hiểu "mô hình" của cái gọi là "công nghiệp không khói" của đất Đồ Sơn, tôi mượn một chiếc xe máy để la cà trong "khu công nghiệp". Vào khu "xây dựng", hỏi cô lễ tân ở khách sạn X: "Có gì vui không em?". Cô bé đáp trơn tru nhưng lạnh lùng: "Anh hỏi bảo vệ ngoài kia, chúng em không làm cái này!".

Ra vẻ thất vọng, tôi quay ra và tiến sâu vào trong khu. Hàng loạt nhà nghỉ, nhà hàng nối nhau trùng điệp, trời chiều đang còn nắng nên chưa có khách nhưng các em nhân viên đã ăn mặc chỉnh tề. Ghé vào nhà nghỉ H., cậu nhân viên bắc ghế ngồi ngoài cửa (cách đón khách tốt nhất của các nhà nghỉ Đồ Sơn) hỏi: "Thế nào, vui vẻ tý có không? Khỏi sợ công an. Giá 90.000 đồng, ngoài ra anh cho em nó bao nhiêu tùy tâm, không thì thôi".

Lên tầng hai, vào một căn phòng khá xịn. Gần như ngay tức khắc, một cô gái đã lấp ló trước cửa, cậu trai kia hỏi: "Thế nào", tôi áp dụng ngay chiêu thức của T. hôm trước: "Còn em nào đưa nốt lên đây". Hiểu rằng đã bị từ chối, cô gái lễ phép gật đầu chào và lẳng lặng đi xuống... Lúng túng với ý định chụp hình bằng chiếc máy ảnh giấu dưới gối, tôi từ chối hai em nữa. Gã dắt mối có vẻ thất vọng: "Thế thì hết rồi anh ạ, anh không chơi, tối đến “cháy hàng” đấy". Nếu có một vụ án mại dâm, chắc rằng gã kia sẽ được gọi là những Tú ông, Tú bà theo cách của cụ Nguyễn Du hàng trăm năm trước. Nhưng cụ Nguyễn ơi, các ông Tú bà Tú ở Đồ Sơn này xem ra nhẹ nhàng, lịch sự mà tận tình lắm!

Ở "khu công nghiệp không khói" này, "thủ tục" để trở thành một "nhà đầu tư" quá đơn giản theo quy chế "một cửa". Để hạn chế được tệ nạn này ở Đồ Sơn, có lẽ phải bắt đầu từ việc định nghĩa lại những khái niệm. Các em được gọi và tự gọi mình bằng một danh từ lịch sự là "nhân viên". Tất cả “nhân viên” đến Đồ Sơn đều tự nguyện, không bị ai ép buộc. Và theo điều tra của Thanh Niên, chẳng mấy người hận đời, hận tình hay bị bán mua mà đơn giản chỉ coi đây là một cái nghề có thể kiếm tiền.

Trước đây "giá làng" 70 nghìn đã được duy trì trong nhiều năm. Nga nói: "70 nghìn thì em được 20 thôi, còn lại chủ thu tiền nuôi ăn, tiền phòng. Nhưng các anh bo bao nhiêu, chúng em được bấy nhiêu". Mùa du lịch 2004, khi chỉ số giá cả tăng lên thì "thị trường" Đồ Sơn mới tăng giá lên 90 nghìn. Mỗi lần đi khách, các em được 25 - 30 nghìn, cái giá quá "mùn củi", như cách nói của người Hải Phòng. Chấp nhận lợi nhuận thấp nhưng doanh số cao, không trông đến tiền chia mà nhìn vào tiền thưởng. Có lẽ quá hiểu điều ấy nên các em rất "nhiệt tình", và như để giữ gìn cái "thương hiệu" cho đất Đồ Sơn nên sau khi "hoàn thành nhiệm vụ", các em bao giờ cũng chào khách rất lễ phép và lặng lẽ đi ra không một lời đòi hỏi dù không được cho tiền!

Chúng tôi dùng cụm từ "công nghiệp không khói" để nói về "mô hình" mại dâm ở Đồ Sơn là có lý do của nó. Các cơ sở lưu trú tư nhân hầu như đều có nhân viên và thực hiện việc luân chuyển, trao đổi một cách nhuần nhuyễn. Không tranh giành, không bảo kê, không chặt chém, lừa gạt, tất cả đều một giá 90 nghìn thu tại lễ tân cho một giờ nhập phòng. Khách nào nằm quá giờ, lễ tân gọi cửa: "Hoa ơi, Huệ ơi, hết giờ rồi". Bấy giờ cô gái sẽ thẽ thọt: Em phải về thôi xa anh thôi... Mô hình "một giờ" là standard, không cần mặc cả, cứ 90 nghìn mà thu, qua đêm mới phải trao đổi tí chút.

Các em nhân viên ở đây rất kín đáo, không bao giờ vồn vã mời chào, không đi xe ôm để chạy sô mà dùng xe đạp, không ăn mặc quá khêu gợi, không mắt la mày lém mặc dù rất lành nghề trên... giường. Tất cả như đã được tập huấn và nếu ai không tinh ý thì không thể nhận ra đó là những “nhân viên đặc biệt” của đất Đồ Sơn. Chính vì thế, một cán bộ lãnh đạo của Công an thị xã đã nói rằng đấu tranh với loại tội phạm này không dễ chút nào. Thực tế là vài năm nay Công an TP Hải Phòng chưa bắt được vụ mại dâm nào đáng kể!

Những nơi nào tập trung nhiều gái mại dâm ở Đồ Sơn nhất? Xin thưa với các cơ quan công quyền muốn ra tay triệt phá: Một là "khu 295" trên đường vào khu 1, hai là khu "xây dựng" ven bờ biển khu 2, ba là khu vực bến Nghiêng cũng ở khu 2.

Có bao nhiêu gái mại dâm đang hành nghề ở Đồ Sơn? “Năm trước, có nguồn tin là 3.000. Như thế là bằng tất cả phụ nữ của thị xã Đồ Sơn", bà Bùi Thị Sinh, bấy giờ là Phó chủ tịch UBND TP Hải Phòng nói vui mặc dù vẫn thừa nhận là tình hình mại dâm ở Đồ Sơn rất "rầm rộ". Còn theo thống kê của Chi cục Phòng chống tệ nạn TP Hải Phòng cung cấp cho phóng viên chỉ là khoảng 250. Còn năm nay, theo một lãnh đạo của chi cục này thì con số chưa thể cập nhật được. Mới hay đấu tranh với tệ nạn mại dâm khó khăn đến mức nào, khi mà người mua vẫn có nhu cầu và công tác... tổ chức thì quá hoàn hảo!

Nguồn tin: Ngôi sao

Tổng số điểm của bài viết là: 6 trong 2 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Comment addGửi bình luận của bạn
Mã chống spamThay mới

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

 

giới thiệu

Hình ảnh và khách sạn

Nhà hàng hoa phượng đỏ

Địa chỉ : 123 đường X -Đồ Sơn - Hải Phòng

Tour du lịch

Những tin tức mới nhất Doson.vn
Doanh nghiệp muốn đăng tin ? Xem tất cả »